Đi về phía Pê Ka
cuối chiều rơi chiếc lá
khuông mặt nào rất lạ
xơ xác, Ồ.. Lão Tà..
cuối chiều rơi chiếc lá
khuông mặt nào rất lạ
xơ xác, Ồ.. Lão Tà..
Hò khoan câu hát xa đưaTà ma chính là ta
Chẳng bao giờ xơ xác
Chỉ là lắm khí tà
Chỉ có 123
Rất chi là xơ xác
Vì phải lết đường xa
Vào tận trong Gò Té
Để mà hát với hò
Bây giờ còn gì đây
Giọng người vẫn nơi này
Cho dù là phút giây
Tình yêu vẫn còn đây
Hồn thong thả nói lời xin lỗi
Bỏ mình em một bóng đơn côi
Có phải đâu hồn không thảng thốt
Viên đạn xuyên tim hồn chết như mơ
Trong mắt hồn đọng hình ảnh em
Đọng bao yêu thương bao êm đềm
Dù cách trở âm dương vòi või
Vẫn cận kề bên em từng đêm
(Ps: trích :gọi hồn anh.. tác giả :ẤU TÍM)
3 HỒN 7 VÍA ANH PPK......
Đi nào Em, hỡi người tình yêu dấu
Cùng với anh đến khi bạc mái đầu
Bên nhau trọn kiếp, trọn đời sau
Tình ta luôn thắm, mặn mà sắc son
Rồi nàng sẽ bỏ ta điyêu mình mà mình chẳng yêu
ppk hỡi bái bai cho rồi
Luôn bay bổng, thơ yêu chẳng nghỉ ngưngRồi nàng sẽ bỏ ta đi
Vì nàng đâu có yêu gì ta đâu
Riêng ta một mối u sầu
Thâu đêm dòi dõi mắt mắt theo bóng nàng
Và ta quyết chi theo nàng
Theo cho tới chết coi nàng ...ế luôn
Luôn bay bổng, thơ yêu chẳng nghỉ ngưng
trăm quá trình, tương tác, những liên thông
luôn gặp nhau bất chợt, đường xuôi ngược
‘Dòng thơ yêu’ mang cả một trời trong.
(Dòng Thơ Yêu
Tác giả: Huy Dung)
Rơi vào nỗi nhớ
Một chiều mùa đông
Bâng khuâng tha thiết
như yêu lần đầu
Tìm đâu hình bóng
Tìm đâu bàn tay
Đong đầy nỗi nhớ
Mùa đông một chiều....
Rơi vào nỗi nhớ
Một chiều mùa đông
Bâng khuâng tha thiết
như yêu lần đầu
Tìm đâu hình bóng
Tìm đâu bàn tay
Đong đầy nỗi nhớ
Mùa đông một chiều....
Ngươi theo duyên mới phụ taMột chiều xưa mưa rơi rơi
Mưa gieo thương nhớ nhạt nhòa người ơi
Trăm năm muôn nẽo đường đời
Hỏi hoa, hó gió về đâu hỡi người