Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...
Khi con tu hú” có lẽ là một trong những bài thơ thành công nhất của nhà thơ Tố Hữu. Có 1 đoạn trong bài thơ đã gây nên 1 ấn tượng lớn đối với em(đề bài nó bắt thế chứ em cũng chả thik lắm >.<).
Ta nghe hè động bên lòng
Mà chân muốn đập tan phòng, hè ơi
Ngột làm sao, chết mất thôi
Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu.
Đọc 2 câu thơ đầu ta có thể thấy ngay 1 điều rất rõ về nhà thơ: ông là 1 người rất năng động, hoạt bát, nghịch ngợm. Vừa nghe thấy tiếng tu hú kêu, ông đã biết ngay rằng trời đã chuyển sang tiết hạ.Trong lòng ông cảm thấy cực kì háo hức, phấn khích đến nỗi “mà chân muốn đạp tan phòng, hè ơi”.
Tuy nhiên ở câu sau: “ Ngột làm sao chết mất thôi ” cho thấy hiện ông đang bị giam lỏng trong nhà ( hình như là nhà tù, em cũng hok nhớ), không thể đi ra ngoài. Ông cảm thấy thật bứt rứt, khó chịu khi không đc lao ra thưởng thức tiết trời hè đến ông uất ức đến nỗi “chết mất thôi”.Bị giam lỏng trong nhà tù, vậy mà.......
“Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu”
Hè đã đến, đương nhiên con chim tu hú theo bản năng nó phải kêu rồi, thế mà đối với ông, hè đến mà không đc ra ngoài ......... Bức xúc lắm rồi đấy, thế mà bên ngoài “con chim tu hú ngoài trời cứ kêu”. Chúng nó cứ kêu như đang trêu ngươi ông vậy.
Như vậy, đoạn trích trên đã nói lên rõ ràng tâm trạng bực mình của tác giả khi hè đến mà không đc ra ngoài rất là hay( Phân tích rồi em mới thấy cũng hay, vì rất giống tâm trạng của mình......Hè đến mà cứ phải đi học thêm, về nhà lại phải học. Nếu cái cửa nhà không = sắt & không có khóa thì em đã đập tan nó rồi
st
Đọc đau bụng mất!